Sunday, December 3, 2006

Dương Thu Hương bộ mặt ngày càng trơ tráo

Mấy ngày gần đây, trên một số website nước ngoài, Dương Thu Hương - tác giả những cuốn sách như: Những thiên đường mù, Bên kia bờ ảo vọng... tuyên bố sẽ xin ở lại Pháp. Người đàn bà ngày càng tỏ ra hồ đồ, điên dại này dường như muốn trốn chạy sau khi bị dư luận trong, ngoài nước vạch mặt làm bồi bút cho ngoại bang chống phá đất nước, xúc phạm dân tộc mình để kiếm ngoại tệ, danh vọng.



Kỳ 1: “QUẠ ĐEN” HÓT ĐIỆU LOẠN NGÔN

Năm 2002, Báo CATP đăng loạt bài Dương Thu Hương - kẻ tự nguyện làm tôi tớ cho ngoại bang phê phán thái độ bán nước cầu vinh của Dương Thu Hương (DTH) qua bài viết: Tiếng vỗ cánh của bầy quạ đen và loạt bài trả lời phỏng vấn của bà ta trên các báo ở nước ngoài. Hương đã hùa theo giọng điệu láo xược của kẻ thù, cho rằng “Cộng sản Bắc Việt đã gây ra cuộc chiến tranh làm hàng triệu người thảm tử”. Hương còn bắt chước bọn thực dân gọi tên nước ta là An Nam một cách miệt thị; gọi mấy ngàn năm bất khuất, kiên cường của dân tộc ta là “lịch sử bất hạnh của một dân tộc hèn mọn”. DTH còn dùng những từ ngữ cay độc để xúc phạm những người đã hi sinh cho sự nghiệp chống ngoại xâm, thống nhất đất nước. Bên cạnh đó DTH lại dùng nhiều lời lẽ thống thiết, hoa mỹ để trơ trẽn ca ngợi phương Tây, nơi đã tài trợ tiền bạc, những “giải thưởng”, danh hiệu ồn ào như: “chiến sĩ dân chủ”; “nhà văn đấu tranh vì tự do”... cho DTH. Sau khi loạt bài nói trên của Báo CATP phát hành, nhiều báo, đài, website ở nước ngoài đã trích đăng lại. Như trang web R.F.I (Pháp) trích dẫn lại nguồn tin của FinaLcial Times rằng: “...Bà Dương Thu Hương đã bị tờ Báo Công an TPHCM gọi là một kẻ phản bội quê hương, một tay sai tồi tệ nhất của các chủ nhân Tây phương... Khi mưu cầu lợi danh bằng cách bóp méo những đau khổ trên quê hương và nhạo báng tiền nhân như bà Hương đã làm, thì chuyện đó còn tệ hơn cả trộm cướp...”. Dư luận trong nước và bà con Việt kiều ở hải ngoại rất phẫn nộ trước hành vi vô liêm sỉ, bồi bút mạt hạng của DTH. Độc giả từ khắp nơi trong nước đã gửi thư về tòa soạn Báo CATP đề nghị xử lý nghiêm khắc DTH về tội phản quốc, xúc phạm dân tộc. Ngay những “chiến sĩ dân chủ” (theo ngôn ngữ ngoại bang phong cho những kẻ dày “thành tích” chống phá đất nước) như: HSP, NTG... cũng không thể chịu nổi thái độ bồi bút đê tiện, láo xược quá quắt của “chiến hữu” DTH (chính bà Hương đã kể lại việc này trong bài trả lời ông Nguyễn Thanh Giang và các đại ca của ông: Hà Sĩ Phu, Ninh Bình... ngày 17-12-2005, đăng trên một số trang web ở hải ngoại). Trước làn sóng mạnh mẽ của dư luận trong, ngoài nước như thế, DTH đã gượng gạo viết một bài trả lời đăng trên một số website nước ngoài. Trong đó bà ta thanh minh rằng, Báo CATP đã cố tình trích dẫn theo kiểu xào xáo xiêu vẹo để gây hiệu ứng bất lợi cho Hương. Rồi... “Nhiều người khác cũng làm tôi tớ cho ngoại bang, tại sao Báo CATP lại chửi rủa tôi (DTH)”. Hương lại giải thích một cách rất trẻ con rằng sở dĩ Hương phải “lên gân” như vậy vì sợ... ám sát (?!). DTH viết: “sau khi bị Báo CATP vạch mặt làm bồi bút cho ngoại bang chống phá đất nước, ám thị “sợ bị ám sát” của Hương càng dữ dội”. Vì vậy Hương đã gửi nhiều băng ghi âm cho các “ông chủ” ở phương Tây để nhờ họ tiếp tục công việc mà Hương chưa kịp hoàn thành: - làm cho đất nước Việt Nam ngày càng rối ren, lệ thuộc vào ngoại bang; làm cho dân tộc Việt Nam ngày càng khốn cùng phải đi theo con đường mà Hương đã “âu yếm” gọi là “Tiếng dương cầm đánh thức khát vọng dân chủ” của phương Tây.

Vậy những điều to tát mà Hương “gửi gắm” trong hai cuốn băng ghi âm là gì? Theo chính Hương tự thuật thì băng đó ghi lời nói của một Việt kiều kể rằng, đã cho tiền ông X - một người mà DTH vô cùng thù hận vì Hương cho rằng ông đã chửi DTH trong đại hội nhà văn Việt Nam năm 1989 tại Hà Nội trong lúc ông ta lên nói chuyện với các nhà văn về tình hình thời sự trong, ngoài nước. Chỉ có thế thôi - một lời nói vô thưởng vô phạt của một Việt kiều. Nhưng với một người quá ấu trĩ về pháp luật, quá ảo tưởng về mình, quá vọng ngoại, háo danh như DTH lại cho đó là “bằng chứng có thể lật đổ chế độ Cộng sản ở Việt Nam”; nên vội vàng gửi qua Pháp, Mỹ, Tiệp... để khoe khoang ầm ĩ. Những ông, bà chủ ngoại bang của Hương thừa biết tính chất tào lao của hai cuốn băng ghi âm Hương cho là “bảo bối” này. Song vốn là những nhà giàu, hào phóng với mục đích phá hoại Việt Nam, họ không tiếc chút tiền mọn để vỗ về một bề tôi trung thành. Hương đã được tài trợ tiền bạc để thong dong đi Mỹ, châu Âu... Tại các nơi này, sau vài bữa ăn miễn phí có thêm chút bơ, sữa, DTH đã hùng hổ: “Dân tộc Việt Nam chưa bao giờ biết sống cho tử tế, người Việt Nam chưa bao giờ có ý thức tự do; chưa bao giờ đủ trí khôn, đủ khát vọng để sống... Tôi phải dạy dân tôi thoát khỏi đời sống lầm than, man rợ...” (DTH trả lời phỏng vấn của Đinh Quang Anh Thái đăng trên tờ Việt TIDE các số ra từ cuối tháng 3 đến cuối tháng 4-2006). Chuyện tiếp theo, ông Trịnh Lữ - một người Việt Nam đang làm việc tại LHQ đồng thời là dịch giả đã trực tiếp có mặt trong buổi đối thoại giữa DTH và các nhà văn khác quốc tịch tại New York, Mỹ ngày 30-4-2006; đã viết bài tường thuật đăng trên tờ Lao Động ra các ngày 9, 10-5-2006. Dưới ngòi bút của Trịnh Lữ, DTH trong liên hoan văn học quốc tế này, hiện lên vừa hồ đồ vừa đần độn. Tác giả đã phải dùng đến chữ “stupid” (ngu đần) để nói về cái tầm của DTH trước các đồng nghiệp quốc tế. Trên trang web của BBC (Anh) cũng đăng loạt ý kiến bày tỏ sự bực bội, chán ngán của độc giả khi đọc xong bài “Sự cứu rỗi cuối cùng” của DTH. Họ cho rằng DTH không hề biết gì về lịch sử các tôn giáo, nhưng đã bịa đặt, vu khống xúc phạm Thiên Chúa giáo. Ý kiến khác thì mỉa mai: “Cứ tưởng in được vài cuốn sách, được xuất ngoại sang Mỹ là chuyện ghê gớm kềnh càng lắm, nên DTH đã quá lộng ngôn. Bà là cái gì mà đòi dạy cho cả dân tộc?” (trích ý kiến của Quốc Vinh - SanJose, Đoàn Hậu - Hải Phòng, Đức - Hà Nội... trên phần Việt ngữ - BBC website). Hoặc “...Với thái độ chống cộng cuồng điên thế này, để VN trong tay những kẻ ở hải ngoại thì dân tộc chắc chắn lại tắm thêm máu. Nhưng đừng mơ!” (Nguyên Hồng - trên website D.C.V 11-5-2006). Còn trên tờ Viet Weekly ra ngày 4-5-2006, Nguyễn Mạnh Cường - một nhà báo người Việt đã nhận xét: “Nghe Dương Thu Hương trả lời phỏng vấn đài L.S.R, tôi rất chướng tai gai mắt...”. Trước thái độ ngày càng hung hãn, ngạo mạn, điên loạn của DTH, chúng tôi buộc phải đưa ra vài dẫn chứng để làm rõ bộ mặt thật của kẻ bồi bút không còn lương tri này!
(Còn tiếp)

GIA HUY

No comments: